Truyền Thuyết Dã Tràng - Câu Chuyện Về Sự Tìm Kiếm Vô Vọng
Ngày xưa, có môt người thợ săn tên là Dã Tràng. Ngày ngày ông mang cung tên vào rừng tìm con mồi. Ông luôn đi cùng một con đường mỗi khi đi săn,và con đường ấy đi ngang qua hang của một cặp rắn. Lúc đầu ông có vẻ sợ chúng nhưng sau thì dần quen với sự có mặt của chúng. Càng về sau ông thích thú với vẻ đẹp uyển chuyển khi bò của những con rắn.
Một hôm trên đường đi săn, nghe tiếng động lớn trong hang, Dã Tràng lại gần để xem. Chứng kiến cuộc chiến hung ác giữa con rắn hổ mang và một con rắn lớn, Dã Tràng giương cung tên bắn vào con rắn lạ. Bị mũi tên đâm xuyên cổ, con rắn lạ vội vã trườn vào rừng. Một con hổ mang đuổi theo con bị thương, con còn lại nằm bất động trên mặt đất. Thương tiếc cho con rắn, Dã Tràng chôn nó ngay trước hang.
Suốt đêm đó, Dã Tràng nằm mơ thấy con rắn còn sống đến gặp mình để cảm ơn vì đã cứu mạng nó và chôn cất bạn nó. Thể hiện lòng biết ơn, con rắn nhả một viên ngọc trắng và nói, “hãy đặt viên ngọc này vào lưỡi nó sẽ giúp ông hiểu được ngôn ngữ của các loài động vật, điều này sẽ giúp ông trong việc đi săn.”
Khi thức giấc, Dã Tràng thấy một viên ngọc rất đẹp nằm cạnh gối của mình. Nhớ lại những gì rắn hổ mang đã nói trong giấc mơ, ông đặt viên ngọc vào lưỡi rồi vào rừng đi săn. Cơ hội đầu tiên là một con hưu nhưng khi mũi tên hụt con hưu đã chạy mất hút. Ông ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng bầy quạ la ó, “Tôi thấy con hưu chạy như bay, chính xác là chạy nước đại về hướng phải”.
Hiểu được ngôn ngữ của bầy quạ, Dã Tràng biết những gì rắn hổ mang nói là sự thật. sau đó ông nghe theo lời bầy quạ và dễ dàng tóm được con mồi. một lần nữa, lũ quạ bảo Dã Tràng để lại phần bỏ đi của con hưu cho chúng. Từ đó, Dã Tràng và bầy quạ cùng nhau săn mồi, cả hai bên đều có phần riêng của mình.
Nhưng một buổi chiều nọ, Dã Tràng săn được một con heo rừng, như bình thường ông mổ ruột rồi để lại lòng heo trên mặt đất cho bầy quạ nhưng một con chim lạ đã đến cướp đi. Khi bầy quạ đến để ăn thì không thấy phần của mình, giận dữ bầy quạ đã cho rằng Dã Tràng đã không giữ lời hứa.
Ngay lập tức chúng đến nhà Dã Tràng và réo om sòm. Dã Tràng khẳng định đã để lại lòng heo cho chúng như lời hứa nhưng lũ chim vẫn không tin và kết tội Dã Tràng là kẻ nói dối. Quá giận dữ, Dã Tràng lấy cung tên bắn vào đám quạ nhưng không trúng con nào. Bầy quạ dùng vuốt kẹp mũi tên và nói sẽ trả thù, rồi chúng bay đi. Nhiều ngày trôi qua, Dã Tràng bị bắt. Một mũi tên độc mang tên Dã Tràng được phát hiện trên xác của một người chết đuối. Dù cố thanh minh nhưng Dã Tràng vẫn bị bắt và tống giam.
Sau nhiều tuần bị giam trong tù, ông gặp một đàn kiến trên tường đang gấp rút khuân vác đồ ăn. Tò mò vì sự hối hả của đàn kiến, ông gọi một con để hỏi chuyện. Chú kiến nhỏ bé nói với Dã Tràng sắp có trận lụt lớn qua đây. Dã Tràng nói với lính gác đi cảnh báo mọi người và nhanh chóng tới tai nhà vua. Nghi ngờ, nhà vua lệnh phải có phòng bị để tránh lũ. Ba ngày sau, như lời Dã Tràng, một trận lụt lớn cuốn qua vùng đất này.
Vui mừng vì đã cứu được dân chúng trong vùng, nhà vua thả tự do cho Dã Tràng và phong Dã Tràng làm quân sư cho mình. Dã Tràng đã dùng khả năng của mình bảo vệ vương quốc khỏi những trận bão lũ, nhận tin tức từ đàn chim và ngựa khi quân thù đang lăm le bờ cõi. Dù vậy Dã Tràng vẫn không để lộ bí mật.
Một ngày nọ, khi cùng vua xuôi thuyền, Dã Tràng nghe có âm thanh lạ dưới những con sóng. Nhìn xuống ông thấy một con mực đang bơi theo mạn thuyền hát vui vẻ. Dã Tràng cười to đến không nhịn được và vô tình đã để rơi mất viên ngọc xuống nước. Hoảng hốt, ông nhảy xuống nước và tìm kiếm viên ngọc. Dã Tràng gọi nhà vua nói cho thêm lính xuống để giúp ông tìm viên ngọc quý. Vua lệnh cho một đám lính xuống nước tìm viên ngọc nhưng vô vọng.
Ngày hôm sau, Dã Tràng tiếp tục tìm kiếm nhưng vẫn không thấy gì. Ngày qua ngày, rồi tuần qua tuần ông vẫn không ngừng tìm kiếm. Tháng rồi năm trôi qua, Dã Tràng ở lại trên bờ biển tìm, lục tung từng nắm cát vẫn không thấy viên ngọc. Ông khóc than không ngớt cho sự mất mát to lớn. Dã Tràng quay về sống cảnh bần hàn rồi chết trong đau đớn và bất mãn.
Ông chết trong tiếc nuối khôn nguôi và trở thành con Dã Tràng. Nếu chú ý bạn sẽ thấy nó chạy lon ton từ hố này sang hố khác, xới mãi những hạt cát cố tìm lại viên ngọc quý. Câu chuyện nhắc nhở những người cố chấp muốn vượt qua giới hạn của khả năng con người, theo đuổi những việc không thể. Dã Tràng là người biến mình thành hàng triệu con dã tràng lục tìm mãi trong những đụn cát mà không bao giờ tìm thấy cái cần tìm.